Truyện audio hay hân hạnh giới thiệu quý vị và các bạn câu truyện ma Cô Bé Váy Đỏ Full – thuộc Seri truyện ma không kể lúc nửa đêm của Tác Giả: Nghiêm Diệu Linh
Cô Bé Váy Đỏ Full – Seri truyện ma không kể lúc nửa đêm
“Em đang ở chỗ bác sỹ Hân, sắp xong rồi, anh qua đi nhé!” Lưu Ly dịu dàng mỉm cười, sau khi dập máy, cô nhìn lên bác sỹ Ngọc Hân đang ghi chép rất chăm chú.
“Thế nào, sau vụ tai nạn mọi thứ với cô ổn chứ? Tôi vừa kiểm tra các chì số của cô, không có gì bất thường cả!”
“Vâng, không có gì bất thường. Chỉ là…” LƯU Ly ấp úng nhìn bác sỹ Hân, trong ánh mắt cô vụt qua một tia hoảng sợ.
“Có điều gì cô cứ nói, đừng ngại!”
“Tôi…hàng đêm tôi nghe thấy một tiếng khóc nỉ non nhưng khi kể với chồng tôi, anh ấy bảo anh ấy không hề nghe thấy. Hơn nữa đoạn trí nhớ từ lúc lái xe ra khỏi nhà hàng Hồng Thuỷ cho đến lúc tai nạn xảy ra, tôi vẫn không sao nhớ lại được!”
“Như tôi vẫn nói với cô nhiều lần, mất trí nhớ tạm thời có thể do cú va chạm xe khá mạnh. Nhưng khi chụp CT tôi không thấy có tổn thương nào trên vùng não bộ của cô, cô có thể yên tâm. Trí nhớ ấy rất có thể sẽ trở lại với cô sớm, cũng có thể vĩnh viễn cô cũng không thể nhớ lại được. Nhưng không sao, việc đó không quan trọng, vụ việc trôi qua rồi!” bác sỹ Hân đẩy gọng kính trên mũi, nhìn LƯU Ly dò xét “Quan trọng là tiếng khóc mà cô tưởng rằng mình nghe được lúc nửa đêm ấy, nếu như nó trầm trọng hơn, hãy đến gặp bác sỹ tâm lý Từ Minh Anh. Cô ấy là bạn của tôi, cô có thể gặp chấn động tâm lý sau va chạm. Việc này cũng hết sức bình thường!”
Đình Tùng thấy cô bước ra khỏi cổng bệnh viện thì mỉm cười, anh bước xuống mở cửa ô tô cho LƯU Ly “Mời VỢ yêu lên xe, thế nào, bác sỹ nói gì?”
“Em không sao, bác sỹ nói chì số đều tốt!” LƯU Ly vừa thắt dây an toàn vừa trả lời.
1 tuần trước, cô tự mình lái xe từ nhà hàng Hồng Thuỷ về nhà, giữa đường dường như cô bị va chạm xe gì đó khiến mình ngất đi. Khi tỉnh dậy đã là ở bệnh viện, bị chấn thương nhẹ vùng đầu, bị mất trí nhớ khoảng thời gian cô tự mình lái xe đó. Cô là lái xe mới, là một tay mơ, dĩ nhiên xử lý tình huống không được tốt nhưng vì mất trí nhớ nên cô không biết có việc gì đã xảy ra trong khoàng thời gian ấy. Cảnh sát nói lại hình như cô đã tránh vật gì đó trên đường nên phanh gấp, đầu đập mạnh vào vô lăng nên bị chấn thương nhẹ, ngất đi, người dân đi đường đã phát hiện ra xe của cô dừng bất thường nên gọi cảnh sát. cảnh sát cũng có nói không có ai bị thương do cô đâm phải vì không có vết máu, cũng không có người báo án, có lẽ cô chỉ nhìn thấy một con mèo con chó gì đó trên đường nên phanh gấp, con vật đó cũng chạy mất rồi, cô nên yên tâm. Nhưng chẳng hiểu sao LƯU Ly vẫn cảm thấy có gì không đúng…
Xe vừa di chuyển, Đình Tùng vừa kể chuyện gì đó ở công ty nhưng LƯU Ly không để ý lắm.
Chợt cô thấy một cô bé tóc dài, váy đỏ chừng 5-6 tuổi chạy ngang qua trước đầu xe của bọn họ và bọn họ đã đâm phải cô bé ấy mất rồi. Cô hét lên “Dừng xe…” hai tay cô ôm lấy mặt.
“Sao thế em?” Đình Tùng phanh kít xe lại, hoảng hốt quay sang nhìn vợ mình đang ôm chặt lấy mặt, run lẩy bẩy.
“Đâm…đâm rồi…chết người rồi…” LƯU Ly bắt đầu khóc thút thít.
“Đâm vào ai? Em làm sao thế?” Đình Tùng nắm lấy tay vợ, kéo giật cô lại để cô nhìn thẳng vào mắt mình.
Lưu Ly không dám nhìn ra đằng trước, chì dám quay sang nói với chồng “Anh đâm…đâm phải cô bé ấy rồi…anh không nhìn thấy sao?”
“Đâm phải ai? Tự dưng em hét lên anh mới dừng lại, anh chẳng đâm vào ai cả?”
“Anh điên rồi…” Lưu Ly đẩy mạnh vào người chồng. Rõ ràng cô nhìn thấy cô bé ấy ngã xuống, cô bé ấy ngã ngay trước mũi xe cùa bọn họ.
“Em mới điên. Anh chẳng đâm vào ai hết!” Đình Tùng có vẻ bực mình “Không tin em xuống xe đi, chúng ta nhìn xem có ai bị đâm không nào!” Anh đẩy cửa bước xuống xe.
Hít một hơi thật sâu, cơ thể vẫn run lẩy bẩy, Lưu Ly đẩy cửa bước xuống xe. Cô không dám nhìn vì sợ cảnh máu me của đứa trẻ sẽ làm mình ám ảnh nhưng kỳ lạ thay…
“Chẳng có ai cả, anh đã nói với em rồi!” Đình Tùng nói lớn giọng đắc thắng.
“Rõ ràng em vừa thấy một cô bé mặc váy đỏ, tóc dài chạy ngang qua mũi xe, và…và…xe chúng ta đâm vào cô bé ấy mà!” Lưu Ly như không tin vào mắt mình, trước mũi xe không có một ai bị đâm cả, dù chỉ là một con chuột nhắt. “Vợ à, anh nghĩ cú chấn động ấy đã ảnh hưởng đến em rồi. Mai em thử khám lại thử xem!”
Cô điên. Rõ ràng cô điên rồi!
“Hichic…đau quá…đau quá…hichic…” Tiếng khóc nỉ non từ xa xăm vọng lại khiến LƯU Ly tỉnh dậy. Khi cô mở mắt, tiếng khóc càng rõ hơn. Tiếng khóc rõ ràng phát ra từ một đứa trẻ con và nó ở rất gần đây.
“Anh ơi…” LƯU Ly lay người chồng “Anh ơi…” “Em sao thế?” Đình Tùng ngái ngủ hỏi vợ.
[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]