Menu

Home » Truyện Ma » Truyện ma có thật Bùa KumanThong – những bí ẩn đằng sau

Truyện ma có thật Bùa KumanThong – những bí ẩn đằng sau

Linh à…..!!!!

Hình như có ai đó đang gọi tên tôi, 1 giọng rất quen thuộc mà tôi chưa thể bật lại bộ nhớ để xem người đó là ai

– Nào, đi tiếp nhanh lên cô, muộn giờ là cô ko kịp quay về nữa đâu… Sẽ phải ở nơi đầy mãi mãi

Nghe đứa bé giục tôi lại loạng choạng mò mẫm bước tiếp vì nếu phải ở lại đây thì quả thật đó là 1 điều kinh khủng

Cái giọng nói quen thuộc ban nãy lại vang lên :

Đọc truyện, nghe truyện mới nhất cập nhật thường xuyên tại truyenaudiohay.com

– Quay lại đi, nó ko phải là người tốt đâu. Nó là quỷ đấy. Con nhìn xuống bên dưới mà xem

Tôi lấy hết can đảm liếc mắt nhìn xuống. Trời ơi, gì thế này …. Bên dưới là 1 con sông ko có nước nhưng lại có rất nhiều quỷ đang đưa tay với lên thành cầu, cái lưỡi đỏ ngầu lè ra dài dằng dặc… Đặc biệt, họ ko có mắt…

Lòng can đảm của tôi ban nãy chợt biến đâu hết, tôi thở dồn dập, cắn chặt môi để kìm nén ko bật lên thành tiếng khóc

Tôi quay đầu lại, dồn chút sức lực cuối cùng để cắm đầu chạy nhưng chân vẫn run lên bần bật

CÔ ơi… Cô ơiiii

Tiếng đứa bé đó vang vọng ở phía sau Tôi vừa chạy vừa ngoái cổ lại xem thì thấy đầu nó ướt sũng nước cùng khuôn mặt trắng bệch như tượng. 2 chiếc răng nang dài ra y như bộ phim ma cà rồng kinh dị hút máu người mà tôi đã từng xem, nó đang cố đuổi

theo tôi…..Tôi hoảng loạn thật sự. Chả nhẽ

tôi lại phải bỏ mạng ở đây sao

– Tin bố đi, con sẽ ko chết. Nó ko đuổi theo được nữa đâu

Phải rồi, là bố chồng tôi. Tôi mừng rỡ :

– Bố, bố đang ở đây đúng ko ????

Một bóng trắng dẩn hiện ra

– ừ, bố biết con gặp nạn nên đến cứu. Chứ con mà đi hết cây cầu kia thì có nghĩa con đã bán linh hồn cho ma quỷ, mãi mãi ko thể siêu thoát được. Đầy là cầu đoạt hồn ở cõi âm

– Hôm trước ở ngã tư đường cũng là bố đã cứu con đúng ko ???? Con cám ơn bố

Nói xong tôi oà khóc nức nở như bị 1 mũi kim lạnh đâm trúng tim gan… Cảm giác đau đớn buồn bã đến xé lòng Bố chồng tôi trách :

– VỢ chồng con dại quá, tí nữa thì con quỷ nhi kia bắt chồng con đi đầu tiên chứ ko phải là cháu ngọc đâu … May mà ông bà nội báo nên bố tới kịp. Nhà mình có người làm quan ở cõi âm nên đang tìm cách cứu gia đình con, kiếp nạn này nặng nề quá

– Nhưng tại sao nó lại hại được bọn con mà ko bị trừng phạt hả bố, âm cũng phải có luật của âm chứ

Bố chồng tôi giải thích :

– Con biết ko? Mẹ con quỷ nhi này bị người ta yểm bùa mà chết, con thì bị lôi ra để làm bùa phép. Mẹ nó trước khi chết mang hận thù quá lớn, đứa bé đó cũng thế… Lại gặp phải thầy phù thuỷ ko có tâm nên luyện nó thành ác linh, vong hồn nhốt vào con búp bê mà chồng con mua. Con búp bê đó ko sai bảo được, lão thầy kia biết nếu giữ lại bên mình kiểu gì cũng sẽ gây hiểm hoạ nên phải tặng lại hoặc bán lại cho kẻ cũng mang nhiều lòng thù hận… Chuyện sau đó thế nào thì con biết rồi đấy

Tôi à lên 1 tiếng, đang định hỏi làm cách nào để hoá giải thì bố chồng tôi đã bảo :

– Ko kịp nữa rồi, bố phải đi rồi. Để quan tuần bắt được bố trốn ra ngoài thì ko hay. Có gì bố sẽ về tiếp, con cố gắng chiến đấu nhé ***

Lúc tôi tỉnh lại thì thấy mình đang nằm ở phòng trải ga giường trắng tinh, toàn thần đau nhức ê ẩm. Một cây kim ở cổ tay nối với bình truyền dịch treo bên giường…

– Gớm, tỉnh rồi à. Bác sĩ bảo mày bị kiệt sức do suy nhược cơ thể nên đang truyền nước cho mau khoẻ lại

– Sao tao ko nhớ gì nhỉ ??????

– À, mày bị ngất ở trước cửa phòng vệ sinh. Tẩm khoảng 2-?.; ì sáng ấy, có người đi qua nên phát hiện ra mày nằm co quắp ở đấy. Rõ khổ

Trang nén tiếng thở dài :

– Ăn cháo hay phở để tao mua. Mẹ chồng mày vừa ở đầy, chắc lại chạy sang xem chồng mày thế nào. Trông bà phờ phạc lắm… Mà bé ngọc ….

Tôi nói trong tiếng thở gấp :

– Con tao làm sao ? Sao mà mày phải ấp úng thế ? Con tao đâu rồi

– Mày bình tĩnh lại đi linh, nghe tao nói. Cứ kêu ầm lên thế, để im cho bệnh nhân khác còn nghỉ

Trang tiếp lời :

– Tình hình của bé ngọc có vẻ ko ổn. Mẹ chồng mày bảo sáng nay bé tỉnh táo khác lạ nhưng hay lảm nhảm như có ai đó nhập vào.

Bé bảo sắp có người tới đón bé đi, còn đòi

mua quẩn áo, gấu bông các thứ

Tôi ngồi nhổm zậy, giật cầy kim ra khỏi tay

– Mày điên à, truyền xong đã rồi muốn đi đâu thì đi

Trang kéo tôi lại nhưng tôi đã kịp lao nhanh ra cửa

– Tao phải đi tìm con tao gấp

Tôi vẫn mặc nguyên bộ đồ màu xanh của bệnh viện, vừa đi vừa khóc, ngực như có 1 tảng đá đè nặng ” con nhất định sẽ ko sao đúng ko ngọc ”

Do đi gấp quá nên tôi va phải một bà lão già nua, mặt mũi nhăn nheo đau khổ, răng đã rụng gần hết

– Cháu xin lỗi, bà có sao ko ạ

Bà ta hít hít người tôi rồi lẩm bẩm :

– Nó đang lởn vởn ở đây, quanh người cô…

Rồi nó sẽ đón cả nhà cô đi

– Bà… Bà nói gì vậy

[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]