Menu

Home » Truyện Ma » Chồng Yêu Là Quỷ Full – Truyện ma mang hơi hướng ngôn tình

Chồng Yêu Là Quỷ Full – Truyện ma mang hơi hướng ngôn tình

Chương 267

Người cũng đã biến mất, tôi hiện tại có oán trách cũng vô ích, chỉ có thể đứng ở vị trí vừa rồi Giao tiên mới đứng, nhìn xem có phát hiện cái gì ở đó không.

Vị trí kia là ngay phía trước đám cỏ đen lại hình ngôi sao sáu cánh, mặc dù gần hơn ngôi sao sáu cánh kia nhưng so với vị trí vừa rồi tôi đứng thì không có gì khác biệt, đều là giẫm ở trên cỏ.

Hơn nữa nền đất bãi cỏ rất cứng, rõ ràng là rất rắn chắc, căn bản không hề có cửa ngầm nào để có thể cho tôi đi vào. Ngay khi đầu óc tôi còn đang mông lung thì sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng hét, hơn nữa tiếng hét kia càng ngày càng gần, hiển nhiên đang chạy về phía tôi!

Tôi nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy hai người Thái Lan đen nhẻm mặc đồng phục tay cầm gậy, vừa hét tiếng Thái vừa chạy nhanh về phía tôi, hiển nhiên là nhân viên bảo vệ Hoàng cung tới bắt tôi.

Đọc truyện, nghe truyện mới nhất cập nhật thường xuyên tại truyenaudiohay.com

Xong rồi, sao chuyện xui xẻo nào cũng chạy đến với tôi?

Bỗng dưng muốn khóc, hai người kia chẳng bao lâu nữa là có thể chạy tới mà vẫn chưa có chút đầu mối nào về Giao tiên, nếu tôi bị bắt ở đây liệu có phải sẽ bị trục xuất về nước không?

Không chừng chuyện nghiêm trọng, tôi sẽ còn bị giam lại…

Tôi than một tiếng trong lòng, chớp mắt lòng bàn tay đã ướt mồ hôi, lúc này tôi không để ý được nhiều nữa, lấy chân đập thật mạnh đám cỏ phía dưới, dù sao vừa rồi Giao tiên chính là mất tích không dấu vết ở nơi này cho nên lối đi hẳn sẽ không quá xa.

Hai bảo vệ người Thái kia đã cách tôi càng ngày càng gần, còn cách tôi chưa tới mười mét, tôi càng luống cuống trong lòng, lần này thì thật sự là xong rồi, có lẽ không thoát được.

Ngay khi trong đầu tôi còn đang nghĩ nếu lát bị bắt sẽ phải giải thích với bọn họ thế nào thì dưới chân tôi bỗng nhiên truyền tới một lực hút mãnh liệt, thật giống như bão vậy, lôi thân thể tôi đi xuống thật nhanh.

Tôi mất thăng bằng sợ hết hồi, trước khi bị cuốn đi tôi còn thấy chân tôi giẫm lên trên ngôi sao sáu cánh kia, chờ đến khi tôi kịp phản ứng lại thì tôi đã đang ở trong một nơi tối om, hai bảo vệ người Thái kia không thấy đâu, mà xung quanh tôi đều rất lạnh lẽo. Điều này hiển nhiên là tôi đã chui xuống dưới.

Tôi liền thở phào nhẹ nhõm, nguy hiểm thật.

Vừa rồi chỉ chậm mấy giây nữa là tôi liền bị phía Thái Lan bắt đi, bây giờ Hoàng cung xảy ra chuyện, phía chính phủ bọn họ chắc chắn cho canh phòng đặc biệt nghiêm ngặt, lúc này một người nước ngoài mờ mờ ám ám quanh quẩn gần Hoàng cung như tôi bị bắt thì có lẽ đến lúc đó giải thích thế nào cũng không ổn.

Nhưng tôi vui mừng không được mấy phút liền phát hiện hình như tôi vui mừng hơi sớm, mặc dù tôi đã xuống thành công nhưng nơi này đen thùi lùi, đưa tay ra không thấy được năm ngón, hơn nữa trong không gian này dường như chỉ có một mình ta mà không thấy tung tích Giao tiên, chẳng lẽ tôi tới nhầm chỗ?

Tôi liền căng thẳng trong lòng, thận trọng gọi Giao tiên một tiếng.

Gọi xong tôi liền hối hận, giọng run rẩy của tôi xuyên qua bóng tối đi về phía trước, sau đó tầng tầng vang vọng ở trong bóng tối tạo ra một loạt âm thanh đáp lại dị thường sợ hãi: Giao tiên… Giao tiên… Tiên… Tiên…

Giống như tiếng gọi hồn vậy, trong không gian tối om này nghe được rất kinh khủng.

Tôi bị chính mình dọa sợ suýt chết, nhưng là vẫn không thấy bất kỳ tiếng đáp lại của Giao tiên.

Tôi thầm mắng chửi Giao tiên trong lòng, chưa từng thấy ông ta vô trách nhiệm như vậy, dù sao tôi cũng là người trợ tiên của ông ta, ông ta cứ như vậy bỏ mặc tôi, còn thật không sợ tôi xảy ra chuyện gì!

Nhưng qua tiếng vang vừa rồi có thể phán đoán không gian nơi này rất lớn, Giao tiên có thể sau khi xuống trước không chờ tôi mà đã đi về phía trước.

Tôi chỉ có thể lục lọi trong bóng tối tìm điện thoại, mở đèn pin lên, một đoàn ánh sáng nhức mắt từ điện thoại chiếu loang loáng, đem vị trí chỗ tôi đứng soi rõ ràng.

Đúng như tôi đoán, không gian nơi này rất lớn, nhìn qua có vẻ là một sơn động, hẳn là một hang động tự nhiên được hình thành trong lòng đất. Chỉ là cái huyệt động này mặc dù không gian không nhỏ nhưng hình dáng không hề đồng nhất, đang rất rộng rãi thì thẳng về phía trước lại rất hẹp, có lẽ chỉ rộng khoảng một mét, kéo dài tạo thành hình giống như khẩu súng lục.

Tôi ở trong sơn động trống rỗng này không dám chằn chừ thêm nữa, từ trong thượng đan điền lấy ra một đoàn yêu khí bao trùm lên thân thể mình. Mặc dù tôi không có bản lãnh như Tô Mộc để có thể đem yêu khí hoặc âm khí biến thành dạng khôi giáp nhưng có đoàn yêu khí bảo vệ này nếu như có tình huống khẩn cấp thì tôi cũng an toàn hơn một chút.

[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]