Menu

Home » Tiểu Thuyết » Em Là Sinh Mệnh Của Anh Full – tác giả Phạm Vũ Anh Thư

Em Là Sinh Mệnh Của Anh Full – tác giả Phạm Vũ Anh Thư

Chap 24 (phần 1)

Ngày hôm sau, khi cô còn đang mơ màng ngủ đã bị anh đánh thức.

Anh hôn lên môi cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô gọi khẽ

– Nhiên, dậy thôi, dậy ăn sáng nào

Cô nhõng nhẽo nói

Đọc truyện, nghe truyện mới nhất cập nhật thường xuyên tại truyenaudiohay.com

– Mấy giờ đã bắt em dậy rồi?

Anh cười nhìn đồng hồ đáp

– Sáu rưỡi rồi đấy, em không dậy là đi làm muộn đấy. Hay em ở nhà nghỉ ngơi mai cũng được

Nghe đến đấy, cô liền tỉnh hẳn người bật dậy vội vàng đáp

– Không, em không nghỉ đâu. Em dậy đây

Anh tủm tỉm gật đầu, rồi đi ra ngoài. Bữa sáng đã được anh chuẩn bị rất đầy đủ, một cốc sữa bầu, một bát gà tần thơm phức.

Cô đánh răng xong, ra nhìn bát gà ngạc nhiên hỏi

– Anh đi mua hay tự nấu đây ạ?

Anh chỉ vào nồi áp suất trên bếp, bên ngoài lại có thêm mấy túi thuốc bắc dở đáp lại

– Anh tự nấu đây,

Cô cảm thấy có chút xót xa hỏi lại

– Chắc anh dậy từ rất sớm rồi đúng không? Mà sao anh biết nấu món này vậy? Nhìn rất ngon

Anh gật gù trả lời

– Anh dậy từ năm giờ kém rồi, hôm trước bác Thu có hướng dẫn anh làm, nhưng bác ấy bảo một tuần chỉ nên ăn một đến hai lần thôi . Thật ra cũng không khó lắm, chỉ thời gian ninh gà cho mềm thì lâu thôi

Cô nhìn anh, trong lòng rõ ràng xúc động đến nghẹn ngào, đi ra bàn ngồi ăn. Bát gà tần thơm xốc tận lên óc, mùi thơm của thuốc bắc, táo tàu lẫn với mùi gà khiến cô thoải mái vô cùng. Cô thử một miếng nước, một vị ngọt dịu lan toả khắp lưỡi, cô nhoẻn miệng cười nhìn vê mặt chờ đợi của anh nói

– Văn, không ngờ anh lại biết nấu cả món này đấy. Mấy món đơn giản em không nói, món này phức tạp thế anh nấu lại ngon như vậy, chồng em đã đẹp trai, thông minh, lại còn đảm đang thế này khiến em sợ mất quá

Anh thấy thái độ cô như vậy, liền giả vờ khiêm tốn

– Anh thấy bình thường mà, có mà em giỏi nịnh chồng đấy.

Cô lắc đầu đáp

– Thật mà, không nghĩ anh lọ mọ dậy từ sáng để nấu em món này đâu. Thật sự rất ngon,

Anh ngồi xuống đối diện cô rồi nói

– Ngon em ăn hết đi nhé.

Cô gật đầu, ăn ngon lành hết bát gà, rồi uống luôn cốc sữa bầu. Chẳng hiểu lý do gì cốc sữa hôm nay cô uống lại cảm thấy ngon đến vậy. Cô cảm thấy cuộc sống này của cô càng ngày lại càng quá đỗi hạnh phúc. Dường như mỗi ngày, mỗi việc anh làm càng khiến cô cảm thấy được yêu thương hơn bao giờ hết. Nếu cho cô được đánh đổi, thì dù bất cứ giá nào cô cũng sẽ không đánh đổi gia đình nhỏ này. Cô xoa tay xuống bụng, đứa con này có lẽ càng khiến tình yêu của cô và anh lớn hơn rất nhiều. Cô nghĩ đến Quân, lại cảm thấy hoá ra cô không yêu anh ta nhiều như cô đã từng tưởng tượng, hoặc là tình yêu của Văn quá lớn, lớn đến nỗi đã rung động trái tim cô, khiến cô một lòng một dạ với anh như vậy. Cũng phải thôi, kể cả là bất cứ ai cô tin chắc rằng cũng sẽ như cô, bởi thật sự nói về Văn không một mỹ từ nào có thể diễn tả hết cái sự hoàn hảo của anh.

Anh thật sự rất thông minh, ngoài việc dùng hành động của mình chứng tỏ bản thân rất yêu thương cô, anh còn biết xoá mọi nghi hoặc, ngoài ra chính sự điềm tĩnh, bản lĩnh đã hạ gục trái tim cô. Hơn nữa mỗi ngày mỗi ngày anh càng cho thấy anh là người trưởng thành thế nào, anh biết quan tâm chăm sóc cho gia đình này thế nào.

Cô bỗng cảm thấy không chỉ là may mắn, mà còn cảm thấy có chút không xứng với anh. Ngoài việc giúp cô trả thù anh còn cho cô một mái ấm, một tình yêu thật sự.

Bao nhiêu năm nay kể cả là Quân cũng chưa cho cô được một hạnh phúc trọn vẹn như thế này.

Cô ăn xong liền đứng dậy thay bộ quần áo anh đã để sẵn trên giường trong lúc anh dọn dẹp rồi cùng anh ra xe.

Nhìn người đàn ông chỉn chu trong bộ vest lịch lãm cô thật không nghĩ chỉ mấy tiếng trước anh đã dậy mặc chiếc tạp dề mà nấu cho cô bữa sáng đầy đủ. Thật sự mà nói cô có thể đảm bảo rằng chỉ cần nói đến ngoại hình hay tiền bạc cũng có đến hàng trăm hàng ngàn cô gái ghen tỵ với cô, chứ đừng nói thêm rằng người đàn ông này chiều vợ đến cực đại.

Chiếc xe lái thẳng đến công ty cô mới nhận được thông báo đột xuất hôm nay buổi chiều sẽ có cuộc họp với bên công ty Q. Tất nhiên điều đó thật sự không ảnh hưởng đến cô nhiều. Chỉ là hôm nay cô cảm thấy trong người đã khoẻ nên làm mấy việc lặt vặt giúp Văn.

Cả buổi sáng Văn dường như lao vào công việc, cô nhìn anh lại thấy xót xa. Vừa kiếm tiền lại vừa phải chăm lo cho cô, thật sự cô cảm thấy rất áy náy.

Đến khoảng 9h cô tự mình pha cốc sữa bầu uống để anh yên tâm làm việc, rồi ngồi giúp anh xử lý tập hồ sơ. Đến khi xong việc nhìn đồng hồ đã quá trưa, anh gọi lên hai suất cơm rồi lôi chiếc cạp lồng đựng sẵn gà tần sáng anh chuẩn bị cho cô giục cô ăn.

Hai người ăn xong cũng đến giờ họp, anh gọi thư ký Trà chuẩn bị cuộc họp.

Cuộc họp lần này có cả bên tập đoàn X sang tham dự, mang tiếng là thư ký của anh nhưng thật sự cô không hề biết điều này. Có lẽ do sợ cô mỏi mệt phải suy nghĩ nên anh đã làm hầu hết những việc của cô. Vả lại cuộc họp đột xuất nên bản thân cô cũng không nắm rõ được tình hình nhưng tất nhiên cô hiểu một điều, cuộc họp này có cả Quân và tên Thanh!

Cô ngồi bên cạnh anh, bật máy chiếu lên cũng vừa hay bên tập đoàn X và công ty Q cũng vừa đến.

Chủ tịch Minh ngồi bên cạnh anh, ngay sau đó là tên Thanh. Hắn ta liếc nhìn cô, nếu là trước khi đám cưới, hắn ta dường như không để tâm đến cô vậy mà sau đám cưới ánh mắt hắn đã nhìn cô đầy nghi hoặc. Tất nhiên cô hiểu nguyên nhân là gì,

Bên phía công ty Q ngoài Quân và giám đốc Linh thì còn có thêm một vị trưởng phòng khác,

Cô bình thản lấy quyển sổ tay bắt đầu ghi chép những điều Văn nói.

Hoá ra cuộc họp này là một dự án lớn, rất mới được Quân và Văn đề xuất lên.

Cô nghĩ lại hôm trước cô ra khỏi phòng làm việc, có lẽ đây là nguyên nhân diễn ra cuộc họp này.

Cô liếc nhìn Quân, cho dù thật lòng giờ cô không còn chút cảm tình với anh ta, nhưng dẫu thế nào cô cũng không phủ nhận anh ta là người rất có năng lực. Lần này lại là sự hợp tác của anh ta và một con người thông minh như Văn, dự án này dường như đã nắm chắc đến 90% thành công,

Văn đứng lên nói vài lời, sau đó nhường toàn bộ thời gian cho Quân.

Nhìn anh ta đứng lên mạnh dạn nói, điệu bộ rất dứt khoát cô lại thầm nghĩ trong lòng, hoá ra cuối cùng cũng có ngày anh ta thành công.

Chỉ có điều ngày ấy lại không phải ngày coi nắm tay anh ta đi cùng nhau. Cô có tiếc không? Không! Thật sự cô không hề tiếc nuối về sự lựa chọn của mình ngày hôm nay, nhưng cô thấy xót xa thay. Xót xa vì những điều anh ta đã làm với cô ngày hôm đó. Nếu như anh ta có thể nói thẳng với cô, nói hết vơi cô lý do anh ta đi cô sẽ chấp nhận buông tay dễ dàng, thế nhưng anh ta lại đột ngột bỏ đi khi bản thân cô còn chưa kịp có thời gian để chuẩn bị. Chính vì lẽ đó mà cô đã hành xử nông nổi như vậy. Nghĩ lại ngày đó, cô lại tự cười chính mình, hoá ra cô cũng có một thời bồng bột như vậy.

Cô gái ngày ấy ngồi bên vệ đường khóc lóc vật vã, mặc kệ ánh nhìn của bao người cuối cùng đã là vợ của một người khác, và đã sắp làm mẹ của một đứa bé. Cô bất giác đưa tay lên bụng chợt nỏ một nụ cười mãn nguyện. Cho dù giờ Quân có thành công hơn nữa, thậm chí giàu có hơn Văn, có thể giúp cô trả thù tên Thanh thì cô cũng sẽ không chọn anh ta. Bởi đối với cô không đơn giản là được và mất, mà còn là cảm giác. Chỉ có bên Văn cô mới có cảm giác hạnh phúc không chút vướng bận đến vậy.

[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]