Menu

Home » Truyện Ma » Mẹ ơi! Con Chưa Chết – Seri Truyện Ma Rằm Tháng Tám

Mẹ ơi! Con Chưa Chết – Seri Truyện Ma Rằm Tháng Tám

Thằng Trương ôm âu máu trong tay, tựa hồ như thể đó là báu vạt. Xong việc nó lay ông Tuất đang nằm ngủ li bì trong cái lán đầy máu tanh. Gọi mãi không dậy, thằng Trương tuần đổ thẳng chai rượu vào mặt ông Tuốt, ông Tuất giật mình ngơ ngác, miệng ú ớ kêu lên: ” ơ cái gì đấy? Cái gì đây? ” Thằng Trương cười nhạt:” Chú còn định ngủ đến bao giờ? Cháu làm xong rồi đấy.”

ông Tuất dụi dụi mắt, thế rồi ông sững người khi nhìn thấy xác ba mẹ con người ăn mày ngổn ngang trước mặt. ông toan hét lên sợ hãi thì thằng Trương bịt miệng ông lại, lắc đầu ra hiệu không được to tiếng, ồng Tuất sống cả đời người nhưng chưa từng thấy cảnh tượng kinh khủng đến thế. ồng sợ đến mức đái ra quần, hai chân hai tay run lẩy bẩy, nửa bò nửa trườn ra ngoài cửa cái lán. Thằng Trương nhúng cảnh cây trong cái âu đựng máu người, nó nói nhỏ: ” Đi nhanh lên chú, thứ này dễ đông đặc lại lắm”.

Ánh trâng sáng vằng vạc trên coi, trên con đường đất nối liền từ ruộng dưa nhà ông Tuất ra đầu làng, có bóng hai người bước đi vội vã. Ra đến đầu làng, thằng Trương khuấy nhẹ cảnh cây trong cái âu, sau rồi nó nhỏ từng giọt máu nóng hổi xuống đất.

Con đường đất khô khốc ngổm những giọt máu đỏ trong tích tắc. Thằng Trương lẩm bẩm:” Không phài chỗ này”, nói rồi nó lợi tiếp tục làm tiếp phép phù thuỷ.

Ổng Tuất run lẩy bẩy, lắp bắp nói:” Trương ơi! Hay là., hay là thôi đi cháu”.

Đọc truyện, nghe truyện mới nhất cập nhật thường xuyên tại truyenaudiohay.com

Thằng Trương cười nhạt: ” Giờ cũng đã muộn rồi! Vừa nhỏ máu khắp nơi, thằng Trương căng mắt cố nhìn mặt đất xem nơi nào máu không ngấm. Bất chợt, nó thấy mành đất nhỏ gần gốc cây gạo tươi tốt dưới ánh trăng bỗng sáng lên một cách khác thường. Nó lại gần, dùng bàn tay nhúng vào máu nhỏ xuống đất. Máu của hai đứa trẻ hòa lẫn với nhau vẫn đứng nguyên trên nền đất lạnh lẽo, không hể ngấm xuống. Thằng Trương mừng rỡ kêu lên:

” Chỗ này rồi. Chính là nó”.

Để cho chắc ân, nó đổ nửa âu máu ra nền đất. Vũng máu vẫn đứng nguyên, không ngấm đất. Dưới ánh trăng bàng bạc, vũng máu dần đông lại, bốc mùi tanh tanh khó ngửi. Đó đây trên cảnh gạo, bầy quạ ngửi thấy mùi tanh từ đâu kéo tới cất tiếng kêu nghe rỢn cả người.

Ông Tuất nãy giờ vẫn run lẩy bẩy, tay ôm chặt vạt áo sũng nước tiểu của chính mình. Nhìn thằng cháu máu lạnh làm phép phù thủy như ông thầy trẻ tuổi mách nước. Thấy sự lạ, ông Tuất quên cả sợ hãi, tiến lại gần vũng máu tò mò nhìn theo.

Thằng Trương kiếm vài viên đá, xếp đá quanh vũng máu lại thành hình tròn để đánh dấu.

Xong việc nó quay ra bào với ông Tuất: ” Sáng mai chú cho người đào giếng ở đây. Còn bây giờ về giải quyết mấy cái xác”.

Thằng Trương và ông Tuất trở về cái lán thì người đàn ông ăn mày vẫn ngủ say. Y không hề hay biết rằng, vợ con y đã bị chết thảm đến mức nào, cánh tay trái của y bị cụt mất một nửa vẫn đương buông thõng trên nền đất. Y thở đều đều, gương mặt vẫn phàng phất nét cười như lúc còn tỉnh.

Ông Tuất sợ hãi, đứng canh ngoài lán. Quà thực ông không còn dám ngó qua cái lán thêm một lần nào. ông thầm nghĩ xong việc hôm nay, ông sẽ bán đứt thửa ruộng này, thiêu trụi cái lán và thể sẽ không bao giờ lai vãng qua đây.

Chừng vài phút sau, thằng Trương ôm cái xác người đàn bà bụng bị rạch toang ra ngoài lán. Nó hì hục đào mấy cái hố thật lớn để chôn xác, hòng phi tang tội ác. Khi nó vừa chôn cái xác cuối cùng xuống ruộng dưa, thì cũng là lúc trời vừa tờ mờ sáng. Đó đây vang lên tiếng gà gáy, tiếng gọi nhau í ới, tiếng chim hót xen lẫn với tiếng quạ kêu ai oán từ xa vọng lại. Tất cả vẫn giống như mọi buổi sáng bình thường ở chốn làng quê. Chỉ có điếu làng Phong Điền ngày ấy không còn thanh bình như trước. Chẳng ai có thể biết được rằng, buổi sáng hôm ấy bắt đầu một loạt những chuỗi ngày quái dị phủ lên miền quê nghèo đói.

[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]