Menu

Home » Tiểu Thuyết » Truyện ma Con Quỷ Áo Đỏ Full tác giả Ngạ Quỷ

Truyện ma Con Quỷ Áo Đỏ Full tác giả Ngạ Quỷ

Bá lập tức lôi tay Duẩn chạy đi, mặt xanh đến mức cắt không còn giọt máu. Duẩn thất thần cứ để mặc Bá lôi tay. Chẳng biết chạy đã bao lâu, Bá dừng lại rồi nói:

– Chắc em không thoát khỏi số phải chết rồi.

Duẩn hỏi:

– Sao em lại nói như vậy?

– Bà cụ ở gần lắm, em cảm thấy thế. Em thấy cổ em đau lắm. Lúc trước khi bố em chết cũng bảo cổ ông ấy đau, rồi cái đầu ông ấy lìa ra khỏi cổ.

Đọc truyện, nghe truyện mới nhất cập nhật thường xuyên tại truyenaudiohay.com

Bá rơm rớm nước mắt, kể lại hết mọi việc cho Duẩn nghe.

Duẩn ngẫm lại, cái chết của mụ Diễm hẳn là do mụ đã bạc đãi cụ Cẩm, và hành hạ anh. Cái chết của ông Lực cũng là vì đã tới sinh sự và dọa dẫm anh khiến cho cụ Cẩm biết được. Kỳ thực cụ Cẩm đã chết từ lâu mà anh không hề hay biết. Cụ đã chết ở cái giếng ở sau nhà. Nhớ lại từ khi cụ Cẩm bắt đầu hành vi kỳ lạ, chắc chính là hôm mụ Diễm lột cái áo đỏ trên người cụ Cẩm. Chắc cụ đã chết từ lúc đó. Duẩn không biết vì sao cụ lại chết ở cái giếng sau vườn nhà. Nhưng hẳn là nó có liên quan tới mụ Diễm. Linh hồn cụ chết khi đang mặc áo đỏ, lại giận dữ và oan khuất nên hóa thành quỷ dữ. Ngay sau khi mụ chết, mụ Diễm đã phải nhận lấy sự trừng phạt từ linh hồn của cụ.

Thằng Bá khóc lóc kể lể nói:

– Bà Cẩm chết rồi hóa thành quỷ, nếu có ai gây sự với anh. Bà ấy sẽ không tha đâu. Anh đừng để ai tới gần nhà mình, đừng để bà nghe thấy anh có xích mích với họ, dù là xích mích nhỏ nhất. Bà cụ là quỷ nên bà sẽ chẳng thể hiểu được những thứ ấy đâu. Bà sẽ giết hết những ai mà bà cảm thấy họ có ý nghĩ chống đối với anh. Còn nữa, trong phòng bà có cái hòm màu đỏ, trong đấy có…

Thằng Bá lau nước mắt, đang định nói tiếp thì nét mặt bỗng chuyển sang hoảng sợ. Duẩn trợn mắt nhìn về phía sau lưng thì đã thấy cụ Cẩm ở đó. Cụ trừng trừng nhìn về phía thằng Bá rồi trỏ tay đầy hung dữ:

– Mày phải chết!

Thằng Bá muốn chạy trốn, nhưng khi nó quay đầu lại thì liền đụng ngay vô một tảng đá. Cái đầu nó bị đầu nhọn của tảng đá xuyên qua. Thằng Bá chết phun cả óc ra ngoài.

Duẩn hãi tới mức ngộp thở, ôm cổ và rùng mình trước hình ảnh cái chết của Bá. Duẩn quay đầu lại thì chỉ thấy cụ Cẩm móm mém nhai trầu nhìn anh cười. Chẳng hiểu vì sao cái nụ cười hiền hậu của cụ hàng ngày luôn làm anh ấm lòng, hôm nay lại khiến anh lạnh buốt tâm can. Cụ Cẩm lại lững thững quay đầu đi vào màn đêm.

Duẩn thất thần, nắm chân tay Bá cứ lạnh dần hơi ấm. Đầu đường chợt có tiếng xe đạp lách cách. Duẩn vội vàng hôm xác Bá trốn vào bụi rậm. Nếu để người ta phát hiện ra Bá đã chết, cái chết của Bá nhất định sẽ bị đổ lên đầu Duẩn. Ôm trong mình đứa em trai cùng mẹ khác cha. Duẩn bỗng mủi lòng ứa nước mắt.

Người đạp xe tới không ngờ lại là ông Hơn. Ông Hơn chở bao cám lợn đi qua, thấy ven đường đỏ lòe đỏ loẹt vương vãi khắp nơi, lại có thứ bã trắng nhởn thì liền nói:

– Khiếp chửa! Đứa nào mổ trâu mổ bò ở đây mà để vương vãi linh tinh bã óc với tiết thế này. Phải đi hỏi xem nhà nào làm thịt trâu bò hỏi mua cái nầm mới được, nhấm rượu ngon phải biết.

Ông Hơn xưa nay hay nát rượu, lại hoa mắt nên lầm tưởng máu ở trên đường là do người ta giết thịt trâu bò chứ không nghĩ được sâu xa.

Đang chuẩn bị đạp xe tiếp thì ông Hơn bị tiếng gọi giật lại:

– Chú Hơn… chú Hơn… chú có rảnh không, con mời chú qua nhà nhắm rượu.

Người gọi đằng xa là Công, ông Hơn nghe xong liền chạy xe về phía Công để trò chuyện. Ông hỏi:

– Công đấy hả? Ôi trời gọi bố vợ đi còn gì nữa, mai qua tao gả con gái cho mày. Bố con mình lại ngày nào cũng được nhắm rượu với nhau.

Công gãi đầu gãi tai:

– Thôi chú đừng đùa con nữa. Trang có thích con đâu mà…

Ông Hơn trợn mắt:

– Mày lại lo tới chuyện thằng Duẩn phải không? Thằng khố rách áo ôm ấy thì làm sao mà xứng với con gái tao. Để mai tao qua nhà dằn mặt nó một trận, nó còn dám bén mảng tới con Trang. Tao xiên chết…

Công sướng lắm, nhưng giả vờ không tin:

– Ôi dào, nay mai chú tỉnh rượu là lại quên ngay thôi.

Ông Hơn khẳng định:

– Tao có đôi vòng tay vàng mới mua về cho con mẹ ở nhà đây. Mày cầm lấy làm tin, nếu mai tao không qua chửi thằng Duẩn, mày cứ lấy mà tiêu xài…

Công lúc này mới phá lên cười cầm lấy đôi vòng vàng. Rồi kéo ông Hơn về nhà mình ăn nhậu. Duẩn nghe xong giận lắm, nhưng sực nhớ tới việc Bá nhắc trước khi chết. Bất cứ ai xuất hiện ở gần nhà Duẩn mà xích mích với anh, người đó sẽ bị cụ Cẩm hại. Nếu ông Hơn quả thật đến nhà Duẩn vào ngày mai, tính mạng ông cầm chắc nguy hiểm. Duẩn liền nghĩ tới chuyện làm sao để ngăn cản ông Hơn.

Sau khi an táng cho Bá xong, Duẩn liền tới nhà Trang. Anh muốn nói cho Trang rõ đầu đuôi ngọn ngành. Nhưng khi tới trước cửa nhà Trang rồi anh liền dừng lại ngập ngừng. Bởi vì những chuyện anh định nói ra liệu rằng có quá mức hoang đường. Liệu rằng Trang có tin lời anh, hay sẽ coi anh là một kẻ thần kinh.

Anh bèn chuyển hướng tới nhà Công, và nghĩ ra một cách khác.

Khi tới nhà Công, công đang khò khè chén chú chén anh với ông Hơn thì Duẩn xông vào. Công thấy Duẩn tới thì liền đứng bật dậy hỏi:

– Mày tới đây làm gì?

Gã vẫn còn nhớ nhát đánh của Duẩn hôm trước nên rất e dè. Gã nghĩ rằng Duẩn tới đây tìm mình để sinh sự.

Ngược lại với suy nghĩ của Công, Duẩn hạ giọng nhìn ông Hơn rồi nói:

– Dạ thưa chú Hơn, hôm nay con muốn tới đây xin thưa với chú một chuyện. Chuyện con với Trang…

Ông Hơn ném cái chén xuống đất vỡ toang rồi giận dữ nói:

– Thứ đầu voi đuôi chuột như mày mà cũng xứng với con gái tao sao?

Duẩn cố kìm nén nỗi bức xúc trong lòng, anh nói:

[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]