Menu

Home » Truyện Ma » Truyện ma mới nhất 2023: Tình nhân tôi là quỷ tác giả Lê Khôi

Truyện ma mới nhất 2023: Tình nhân tôi là quỷ tác giả Lê Khôi

Chap 1.

– Khoa ! Khoa ! Dậy đi ! Tao nghe tiếng lục đục dưới bếp.

Truyện ma mới nhất 2017: Tình nhân tôi là quỷ tác giả Lê Khôi
Truyện ma mới nhất 2017: Tình nhân tôi là quỷ tác giả Lê Khôi

Tôi dục thằng Khoa dậy vì đang lơ mơ ngủ tôi nghe tiếng lạch cạch dưới bếp, tiếng động làm tôi giật mình , sợ bọn trộm cắp vào nhà nên tôi không dám kêu lớn mà chỉ lay người và thủ thỉ cho nó dậy, nhưng thằng chó chết này ngủ say kêu mãi mà nó không màng gì.

Truyện ma mới nhất 2017: Tình nhân tôi là quỷ tác giả Lê Khôi

Bốpppp

Tôi tát vào mặt để nó tỉnh cho lẹ

Đọc truyện, nghe truyện mới nhất cập nhật thường xuyên tại truyenaudiohay.com

– Gì, cái gì vậy thằng chó, để bố ngủ tí đang mệt

Tôi bịt mồm nó lại để âm thanh không phát to

– Ngủ con mẹ mày, tao nghe tiếng lục đục dưới bếp, lấy đèn pin đi với tao
– Đ!t mẹ mày hoang tưởng à, nhà mày như cái lâu đài trộm vào đường lol nào được, té đi cho bố ngủ

Xoảnggggg

Tiếng đồ vật dưới căn bếp rớt phát tiếng động rõ to, làm tôi với thằng Khoa giật mình, nó như vừa bước ra khỏi giấc mơ đẹp thì phải, mồm mép toàn là nước bọt phát kinh . Nó giật người ngồi dậy, hai tay cầm cái chăn che lên mặt như thấy ma trước mắt . Tôi quát ( âm lượng nhỏ )

– Thằng chó mày điếc à, lấy đèn pin đi với tao
– Thôiii, tao sợ lắm ( hai thằng rù rì )
– Sợ cái dcm nhà mày, nhát vừa thôi, nằm đấy lở mà có trộm thật thì nó lên nó làm thịt cả hai đấy, cầm đèn mau đi, tao đi sau cầm cây bóng chày lót cho.
– Mệt vãi lol ra..

Thằng chó nhát chết đấy lúc này mới chịu xuống giường đi mò cái đèn pin, tôi thì vớ ngay cai gậy bóng chày mới tậu mấy hôm trước qua mạng, tính mua về chụp ảnh làm màu ai ngờ giờ nó lại có tác dụng khác….

Khoan, đầu tiên là xin chào các bạn đã và đang chuẩn bị bước vào thế giới tâm linh của tôi. Tôi xin giới thiệu về mình một chút nhé.

Tôi họ Trần tên Khôi, đầy đủ là Trần Nguyễn Nguyên Khôi, tên sao người vậy nên khỏi cần nói nhiều tốn mực nhé.

Bố tôi mất lúc tôi lên 9 tuổi, ông bị ung thư phổi vì hút thuốc quá nhiều, nhưng mọi chuyện cũng nguôi ngoai khi thời gian trôi qua, mẹ tôi đi tiếp bước nữa là dượng tôi, ông qua mỹ sau khi đất nước giải phóng. Mẹ tôi vừa qua cách đây 1 năm sau khi thủ tục xong, tôi thì khác, tôi đầy đủ giấy tờ rồi nhưng chưa muốn đi, khi nào thích thì tôi đi sau. Vậy đấy, một mình tôi một cõi tha hồ chăn dắt các chị đẹp em xinh.

” À ai ờ Đà Lạt chắc biết đoạn Huỳnh Thúc Kháng có căn biệt thự trệt đang rao bán đấy ”

Phần còn lại về tôi thì…

– Đi nhanh đi, mày nhát chết thế
– Mày ngon thì lên trước mà đi
– Mày cầm gậy nhé
Thằng bạn thân nhát chết nhất mà tôi từng biết, ai đời nào đi rình ăn trộm mà phải vừa canh ăn trộm vừa canh đồng đội bao giờ, vừa đi vừa thúc đầu gậy vào lưng hòng để nó đi nhanh hơn, vừa xuống tầng 1 tôi bảo nó tắt đèn để khỏi lộ..

Hai thằng rón rén xuống cầu thang trệt, nói thật, tôi cũng sợ , tim tôi đập mạnh, môi tôi tím ngắt khi tôi mím chặt môi lại, tôi như thằng công tử, tuy có chút lì lợm nhưng đánh đấm không phải sở trường tí nào. Còn ba bậc thang nữa là hết, tôi đẩy thằng Khoa ra, nhảy bổ xuống nền nhà và hét lớn, tay kia không quên bật đèn

– Địt mẹ thằng chó chết nào ?

Đèn phòng sáng lên trong khi thằng chết bẫm kia vẫn cầm đèn pin trên tay run cầm cập, nhìn nó tôi không khỏi buồn cười.

– thằng nhát chết, mày làm gì mà mặt tái mét thế kia
– Địt gì có ai, thôi đi ngủ đi, buồn ngủ lắm
– Ngủ cái dmm, kiểm tra trong nhà đê, tao ra ngoài vường, rõ ràng tao cùng mày nghe tiếng đồ vật rớt đúng không?
– Chắc con gì thôi
– Tao nghe lục đục trước đấy rồi , thôi cứ đi kiểm tra mấy cái hốc đi
– Ghê vl

Tôi bật đèn sáng khắp nhà rồi cùng nó đi kiểm tra cho nhanh, thằng nhát chết đấy nó không dám đi một mình mới phiền..

Tôi cùng Khoa kiểm tra hết ngóc ngách trong nhà không thấy gì, nhìn bếp núc vẫn bừa bộn mấy ngày chưa dọn không có gì thay đổi, tuyệt nhiên không có nồi son nào rơi dưới đất cả, hai thằng đi ra vườn kiểm tra vẫn không thấy gì, khoá cửa không có dấu hiệu bị đục phá.

Nhưng bất giác tôi có cảm giác kì quái kiểu gì khó hiểu lắm, giống như có ai đó đang nhìn vào gáy tôi vậy, đôi lần tôi quay ngắt lại thật nhanh xem có ai theo dõi không thì không thấy gì. Bọn tôi vòng ra sau nhà, vì nhà tôi xây kiểu biệt thự nên có sân vườn hơi rộng, ở Đà Lạt thì đó là bình thường vì hầu như nhà nào cũng có.

Ánh đèn vàng trong khu vườn sau nhà làm mọi thứ trở nên tĩnh mịch và hiu hắt đáng sợ, tôi cùng Khoa đứng ở cửa sau nhà ra vườn quan sát, tôi đứng dưới bậc tam cấp còn thằng chết bẫm đó thì đứng ôm cánh cửa một tay trong tay ngoài cầm đèn pin lia quanh cho tôi quan sát, vẫn không thấy có gì thay đổi, tôi vừa quay lưng tính nói thằng Khoa đi vô ngủ, nhưng chưa kịp nói câu nào thì mặt nó tái mét, hai mắt nhắm lại, môi mím chặt muốn bật máu, nó làm tôi sởn hết gai gốc lên, tay kia nó nắm tay vịn khoá cửa, tay còn lại nó chỉ về hướng xích đu ngoài vườn.

Cóttt kétttttt

Tôi giật mình khi nghe âm thanh như hai thanh sắt va vào nhau, quay lại theo hướng thằng Khoa chỉ…

…tôi bật ngửa và ngất lịm khi thấy một bóng trắng mờ ảo đứng ngay cái xích đu màu trắng sau vườn, không may là hàng rào cũng màu trắng làm mọi thứ trở nên ghê rợn hơn…tôi chỉ kịp nhìn thấy mái tóc dài che kín mặt dưới tà áo dài trắng toát…

– KHÔI ! KHÔI

Bốppppp

Như vừa bị ngộp nước tôi bật dậy kèm theo tiếng rít khi tôi hít không khí vào, cảm giác như thi nhau nín thở dưới nước mà tôi và bọn bạn hay làm khi đi bơi…cái tát của thằng Khoa làm tôi tỉnh giấc.

Nhìn xung quanh thấy mình đang ngồi dưới bậc tam cấp đi ra vườn, ánh nắng mặt trời làm tôi chói mắt nên không nhìn rõ được ai đang đứng trước mặt, lấy tay che một ít nắng trước mặt tôi mới nhận ra thằng Khoa. Người nó cũng lấm lem đất . Tôi hỏi

– Mày làm gì mà bẩn thế kia
– Mày nhìn lại mày xem

Ừ, tôi cũng không hơn gì nó, thậm chí còn ghê hơn cả nó, mồm khô khốc tôi khua tay cho nó kéo dậy. Chạy ngay vào bếp nốc cạn chai nước suối lạnh trong tủ. Tôi nói

– Đêm qua mày thấy gì không
– Không biết có thấy gì không mà tao và mày ngất đến bây giờ, mày thì sao

Vịn thành tủ lạnh chưa đóng lại, tôi trầm ngâm suy nghĩ một vài giây rồi lắc đầu ngao ngán.

– Không ! Đi tắm đi. Bẩn như một con chó.

[Cám ơn các bạn các bạn đã đọc truyện tại truyenaudiohay.com!]